Tình yêu và Nhục cảm


(Bài viết từ blog của một người đồng tính nam)

Tôi đang cố nhớ về lần cuối cùng tôi ngủ cả đêm với một anh chàng, lên giường, làm tình và thức dậy cùng nhau – có lẽ cũng đã lâu lắm rồi. Tôi thật sự không nhớ được. Không phải lâu rồi tôi không có sex, tôi có. Nhưng thực sự việc ngủ với một ai đó – điều này lại thật sự xảy ra hiếm hơn. Dường như trong quá khứ tôi đã từng ngủ với nhiều người. Bạn đi ra ngoài, bắt cặp với một người, đi về nhà của một trong hai người, và qua đêm – điều mà tôi vẫn thường làm những năm tháng còn trẻ. Và rồi vào buổi sáng, cả hai ngượng ngùng mặc nhanh quần áo vào, lầm bầm những câu vô nghĩa về việc hẹn gặp lại nhau, và ra về.

Tôi chợt nhận ra rằng việc nằm ngủ với một người giờ đây còn nồng nàn hơn cả việc làm tình với họ, có thể nghe hơi lạ, nhưng khi bạn nghĩ lại, bạn sẽ không cảm thấy lạ.

Cuộc đời của tôi không phải là kiểu mẫu của tất cả những người đồng tính, nhưng cũng không phải hiếm, rất nhiều người trong chúng ta có rất nhiều sex, và thông thường, với rất nhiều người. Tình dục là điều vui vẻ. Và khi có rất nhiều điều vui vẻ, điều đó cũng tốt. Tình dục cũng đầy tính khám phá, nó thể hiện nhiều thứ về việc bạn là ai, những tưởng tượng, phản ứng với những thứ xung quanh, tình dục tốt làm bạn cảm thấy thoải mái và hạnh phúc. Và khi chúng ta mở rộng mình ra với mọi người, chúng ta làm tổn thương chính mình. Không phải tình dục lúc nào cũng là sự gần gũi có cảm xúc.

Ngủ với một người – với tôi, còn hơn việc gần gũi rất nhiều. Khi chúng ta ngủ với một người, chúng ta đặt niềm tin vào người đang nằm ở đó. Bạn trở nên vô dụng, không thể chống cự khi ngủ. Chỉ còn cơ thể là ở lại, phơi bày ra đó và trở nên mỏng manh dường nào. Và cơ thể bắt đầu làm điều mà cơ thể vẫn làm, ngáy, chảy nước miếng lên gối, chúng ta không còn kiểm soát hình ảnh của mình với thế giới này nữa, không còn che giấu được gì nữa, như một đứa trẻ.

Có một điều gì đó rất đáng yêu ở việc nằm đó, ôm và chạm vào một người trong cơn miên man. Việc tỉnh dậy và ôm ấp đôi khi lại không cần thiết, tôi cần có không gian, và tôi yêu cái cảm giác khi lướt qua cơ thể người kia giữa đêm, một va chạm nhẹ, sau đó trở người và lại thiếp đi. Và đó là sự gần gũi rất đặc biệt khi nằm với người yêu, cầm tay, chạm vào nhau, nói với nhau những vấn đề sâu kín nhất, cùng nhau, trần trụi trên giường, và để giấc ngủ từ từ ập tới.

Đó là lý do tôi không còn thường xuyên ngủ với ai nữa. Ai có thể đủ tin tưởng để tôi mở lòng ra đến như vậy? Ai có thể bước vào cuộc đời tôi như vậy? Tới thời điểm hiện tại, không ai cả.

Và một điều rút ra, vấn đề quan trọng với tôi không phải là việc tôi là người đồng tính. Không phải tình dục là lý do tôi đồng tính, mà chính việc tôi muốn chia sẻ tình yêu của tôi với một người đàn ông khác. Tình dục là một phần đơn giản, một phần vui vẻ, nhưng không phải là tất cả của tình yêu. Và với tôi, đồng tính không phải là việc làm tình với ai, mà là bạn yêu ai. Và còn là việc bạn sẵn sàng có một giấc ngủ với ai nữa.

Comments